• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[ Truyện sáng tác ] Tuổi thơ của Ngụy Trung Hiền xamvn, Nhị Gia.

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Nhị Gia: "Nếu vậy, không biết bạn có thể đi ăn chè với bọn mình được không ?". {embarrassed}
Giang cúi đầu suy nghĩ mấy giây, Nhị Gia yên lặng chờ đợi. Và Giang nói: "Được chứ bạn". {look_down}
+ Phần này cũng không có gì, chỉ là giải thích. Tại sao lúc thì tôi gọi nhân vật chính là Nhị Gia, lúc thì gọi nhân vật chính là Ngụy Trung Hiền. Tại có lần tôi thấy Nhị Gia lập topic hỏi "Trong xamvn, nếu Manhthuong là vua, ai là Ngụy Trung Hiền ?. Tôi thấy Nhị Gia có vẻ hâm mộ Ngụy Trung Hiền, nên gán đại tên thật ngoài đời của Nhị Gia là Ngụy Trung Hiền. Còn Nhị Gia là tên nick nó sử dụng trên các diễn đàn như voz, thiendia, xamvn,... {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Nghe con Giang nói, Nhị Gia thấy vui vui. {embarrassed}
Nhị Gia nói: "Được, bây giờ đi luôn". {embarrassed}
Giang: "Nhưng xe đạp của bạn đâu ?". {embarrassed}
Nhị Gia: "Bạn mình sẽ chở mình". {embarrassed}
Và thế là Giang đi xe đạp điện, còn Nhị Gia ngồi sau thằng Thịnh chở. Cả 3 người cùng nhau đi ra đầu thị trấn, nơi có quán chè mà những năm cấp 2. Ngụy Trung Hiền và những người bạn của nó hay ra đấy ăn chè và tán gẫu. Vừa ngồi sau xe thằng Thịnh chở, Ngụy Trung Hiền vừa ngắm nhìn đường xá 2 bên đường thị trấn nơi nó sinh ra và gắn bó cả tuổi thơ ở đây. {embarrassed}
Thị trấn quê hương Ngụy Trung Hiền còn nghèo lắm, nhiều nơi còn chưa có đường bê tông. Có khi là 1 trong những nơi nghèo nhất Việt Nam cũng nên, nên trừ Phú Yên ra không mấy người Việt Nam biết tên thị trấn quê hương của Nhị Gia. Chính vì vậy, thanh niên quê nó tốt nghiệp cấp 3 thường hay lên Hà Nội hay vào trong Nam học lên đại học, hay vào các cơ quan nhà máy để làm việc lập nghiệp do có sống ở đây cũng không biết làm gì. Nhị Gia cũng như vậy, Nhị Gia dự định tốt nghiệp cấp 3 xong sẽ lên Hà Nội học. Bên cạnh để học tập học lên đại học hay lập nghiệp, Nhị Gia còn muốn làm giàu. Để quên đi quá khứ từng là con nhà nghèo của nó. Và quan trọng hơn để trả thù họ hàng của nó. {amazed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Nghĩ đến họ hàng, lòng Nhị Gia thấy đắng ngắt. Cùng là anh em họ hàng với nhau, sao lũ chúng nó lại có thể đối xử mẹ con nó như vậy. Đang chìm đắm trong những dòng hồi tưởng, 1 ai đấy lấy tay đánh mạnh vào vai nó cắt ngang những dòng suy nghĩ của nó. Và nói: "ê nghĩ gì mà ngồi suy tư nữa ngày thế, đến nơi rồi ?". {embarrassed}
Ra là thằng Thịnh, Ngụy Trung Hiền ngẩng đầu nhìn lên. Vẫn là quán chè quen thuộc, qua hơn 2 tháng hè không quay lại đây. Cách bài trí của quán vẫn như cũ. Quán này Ngụy Trung Hiền không biết đã có từ bao giờ, Ngụy Trung Hiền chỉ biết từ khi nó học cấp 2. Quán chè này đã có ở đầu thị trấn. {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền, Giang và Thịnh, bạn thân của Ngụy Trung Hiền vào quán chè. Bà chủ quán nhìn có vẻ có tuổi, thấy vậy từ quầy tính tiền đi ra tươi cười hỏi: "Mấy tháng hè, mới thấy các emđến đây. Các em uống gì? ". {embarrassed}
Thịnh đáp: "Cho em 1 ly chè bưởi đi". {embarrassed}
Giang: "Cho em 1 ly sinh tố dâu". {embarrassed}
Bà chủ quán chè: "Được rồi, 1 ly chè bưởi. 1 ly sinh tố dâu. Còn em ?". Nói đoạn bà ấy quay sang hỏi Nhị Gia. {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Nhị Gia suy nghĩ 1 lát và đáp: "Cho em 1 ly cà phê đen." {embarrassed}
Đoạn này em muốn nói thêm, đây không phải 1 truyện hồi ký của tuổi học sinh thông thường. Mà truyện sẽ có các yếu tố tình dục, kinh dị. Em nói trước, để các bác chuẩn bị tinh thần mà biết có nên đọc tiếp hay không ? {surrender}
"Uh, được rồi, 1 ly chè bưởi, 1 ly sinh tố dâu. 1 ly cà phê đen". Bà chủ quán chè vừa tươi cười vừa đáp. Và quay đi đi làm nước. Nhị Gia nhìn theo bóng lưng của người đàn bà đấy, mặc dù cũng có tuổi nhưng thân thể ngực tấn công, mông phòng thủ. Mặt lại trát cả tá phấn khiến gương mặt dâm đãng làm bất cứ người đàn ông nào nhìn vào chỉ muốn lên giường với bà ấy. {sexy_girl}
Chính vì vậy quán chè này khá đông khách và những người đến nhiều nhất là các thanh niên mới lớn. Tuy nhiên theo lời của 1 số người bạn cấp 2 của Ngụy Trung Hiền nói sau lưng bà này, bà này từng có quá khứ bỏ xứ lên Hà Nội làm kỹ nữ. Và cũng theo lời của 1 thằng từng học chung lớp 9 với Ngụy Trung Hiền, 1 người anh của nó từng ra Hà Nội làm thuê thấy bà ấy từng đi khách và bà ấy từng là 1 trong những gái ngành nổi tiếng trên web thiendia. Web sex lớn nhất Việt Nam 1 thời. Và bà này đã giải nghệ và mở quán chè này để hoàn lương. {ops}
Nhưng Ngụy Trung Hiền không quan tâm hay nói đúng hơn không tin. Bởi người nhà quê thường dân trí thấp nên hay đồn đại lung tung. Mà nếu bà ấy từng làm gái ngành thật thì đã sao, ai chẳng có quá khứ ? {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Đồ uống được bưng ra, Nhị Gia lấy ly cà phê uống. Từ cuối những năm cấp 2, nó đã thích uống cà phê đen. Khác với đám học sinh cùng trang lứa, bởi cuối những năm cấp 2 Ngụy Trung Hiền phải đi chạy bàn, giao báo,... Uống cà phê giúp nó tỉnh táo để tối còn làm đêm, ban ngày thì đi học. {embarrassed}
Thực ra Ngụy Trung Hiền thích thưởng thức cà phê đen với vài điếu Jet. Nhưng chỉ khi bạn mời nó mới hút, con nhà nghèo mà. Tiền đâu mà mua thuốc lá hút. {too_sad}
Vài phút trôi qua, cả 3 đứa uống ly nước của bản thân mà không ai nói câu nào với nhau. Thịnh lên tiếng trước để phá tan bầu không khí không thoải mái: "2 đứa chúng mày tính tốt nghiệp sẽ làm gì chưa? " {embarrassed}
Giang lên tiếng trước: "Mình tính sau khi tốt nghiệp sẽ thi vào sư phạm, sau này ra trường làm cô giáo. Còn 2 bạn ?". {embarrassed}
Thịnh: "Tao cũng chưa có dự tính gì, còn 3 năm nữa mà. Lo gì, còn mày Ngụy Trung Hiền? ". {embarrassed}
Nghe nhắc đến mình, Nhị Gia suy nghĩ. Thực sự nó cũng chưa có kế hoạch cho bản thân, cho đến khi nghe thằng Thịnh nói. Suy nghĩ 1 lát, Nhị Gia đáp: "Chắc tốt nghiệp cấp 3 xong, tao sẽ học trường trung cấp hay Cao Đẳng nghề nào đấy trong Hà Nội. Họ hàng tao nếu không vào nhà máy làm công nhân, cũng lên Hà Nội học tập, làm việc". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Nhị Gia muốn lên Hà Nội học tập, bởi qua internet. Nhị Gia đã thấy 1 phần phố phường Hà Nội, Nhị Gia rất khâm phục và thích lối sống, quanh cảnh và con người Hà Nội nên muốn đi lên Hà Nội tham quan cho biết. Đấy là ước mơ cả đời của nó, nhưng nhà nó nghèo, có thể là nghèo nhất cái thị trấn nhỏ ở Phú Yên này. Nên ước mơ vẫn cứ là ước mơ, Ngụy Trung Hiền không có tiền đi du lịch thủ đô ngàn năm văn hiến. {embarrassed}
Nên nó chỉ còn cách khi tốt nghiệp cấp 3 xong, sẽ dự thi vào 1 trường trung cấp hay cao đẳng nghề nào đấy trên Hà Nội. Để được sống ở thủ đô Hà Nội lâu dài cho biết. Ngoài ra cũng do... {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Cũng do Ngụy Trung Hiền muốn làm giàu, mà muốn giàu nhanh thì 1 vào Uncle Lake, 2 Hà Nội. Chỉ có lên 2 thành phố lớn đấy sinh sống, học tập và làm việc mới có cơ hội đổi đời. Nhị Gia muốn giàu lên để trả thù họ hàng đằng nội của nó, năm xưa lúc bố mẹ nó lấy nhau. Họ hàng bên nội của nó chửi rủa, khinh thường mẹ nó ra mặt và phản đối bố mẹ nó quen biết nhau. Do mẹ nó nghèo lắm, lúc bố mẹ Nhị Gia tổ chức đám cưới. Không 1 ai đằng nội đến dự. {sad}
Cho đến tận bây giờ, họ hàng bên nội vẫn không thèm chơi với Nhị Gia và em gái nó. Nếu anh em họ hàng bên nội có gặp mặt nó ngoài đường thì cũng xem nó như không khí. {look_down}
Ban đầu Nhị Gia không hiểu tại sao anh em họ hàng bên nội không thèm chơi với nó, nhưng 1 lần kia. Khi bị các anh chị em họ bên nội chặn đường trêu chọc, thằng con trai của chú Ngọ, em ruột bố Nhị Gia từng nói: "Mẹ mày lấy ông già mày vì tiền, nên cả họ khinh thường mẹ mày. Mà có khi mày không phải con ông già mày cũng nên". Sau đấy cả lũ phá lên cười như 1 bọn đần độn với nhau. {look_down}
Và Ngụy Trung Hiền đã cho nó 1 đấm thẳng mặt, và sau đấy cả đám anh chị em họ bên nội xông lên cho Ngụy Trung Hiền 1 trận nhớ đời. Tất nhiên Ngụy Trung Hiền đánh không lại 5,6 đứa đánh nó. {sad}
Sau trận bị các anh chị em họ hàng bên nội đánh hội đồng đấy, nó nghỉ học nằm nhà hết mấy ngày. Nhưng cũng từ đấy nó cũng hiểu lý do vì sao anh chị em họ bên nội của nó lại lạnh nhạt, khinh thường nó. Và lý do vì sao mà gia đình nó lại ghét họ hàng bên nội đến mức không thèm sang nhà ông bà nội cho dù là lễ, Tết, giỗ chạp hay đám cưới,... {embarrassed}
Hồi tưởng xong, Ngụy Trung Hiền nói với Giang và Thịnh: "Với Hà Nội đẹp lắm, tao muốn lên đấy sống xem thế nào". {cry}
Giang nghe xong, suy nghĩ 1 lúc liền nói:"Nếu thế thì mình sẽ thi vào đại học sư phạm Hà Nội, để lên Hà Nội với Ngụy Trung Hiền luôn". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền quay lại nhìn con bé Giang 1 lúc, ánh mắt có hơi ngạc nhiên. 1 lát sau, Nhị Gia mới hỏi: "Sao mày muốn lên Hà Nội? ". {ops}
Lần này, đến lượt con bé Giang bối rối. Cúi đầu suy nghĩ 1 lát, nó mới đáp: "Do mình cũng thấy Hà Nội đẹp nên cũng muốn lên Hà Nội với bạn luôn". {look_down}
Nhị Gia: "Uh, ra thế". {embarrassed}
Đến lúc này, thằng Thịnh cắt ngang lời 2 đứa chúng nó: "Mà còn 3 năm nữa mới tốt nghiệp mà, 2 đứa bọn mày lo lắng làm gì cho xa. Quan tâm hiện tại đi, có khi 3 năm nữa chúng mày chưa chắc thi vào trường chúng mày muốn đâu". {embarrassed}
Cảm thấy đang bàn luận 1 chuyện quá xa xôi, nên 3 đứa chúng nó lại nói sang chủ đề khác. Chủ yếu là những chuyện về ngày đầu tiên đi học ngày mai sẽ ra sao, về bà cô chủ nhiệm sắp tới có vẻ khó tính, cũng như hy vọng năm lớp 10 cả 3 sẽ học tập tốt. Riêng Nhị Gia và thằng Thịnh thì ôn lại kỷ niệm những năm cấp 2, và hỏi nhau xem những đứa thân thiết với 2 thằng hiện nay đang học trường nào, hay nghỉ học đi làm rồi. {embarrassed}
Nói chuyện được 1 lúc, cả 3 cũng ăn xong ly chè. Sau khi 3 đứa tính tiền xong, thì ai về nhà nấy. Ngày khai giảng đầu tiên năm cấp 3 của Ngụy Trung Hiền đã trôi qua bình yên như vậy và nó đã có 2 người bạn thân thiết. {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Tao là gay
Chủ thớt
Ngày hôm đấy, là ngày đầu tiên đi học của Ngụy Trung Hiền. Do nhà nghèo, không có xe đạp nên nó đành phải đi bộ. Trên đường đến trường, vừa đi vừa ngắm cảnh. Thì 1 tiếng nói quen thuộc như chim hót từ phía sau gọi giật lại Nhị Gia: "Xe đạp của bạn đâu, mà bạn đi bộ vậy Ngụy Trung Hiền ?". {embarrassed}
Nhị Gia quay lại, thì ra là con bé Giang. Nhị Gia ra vẻ rụt rè nói: " Nhà mình không có xe đạp bạn". {embarrassed}
Con bé Giang thấy Nhị Gia trả lời như vậy, mới nói: " Từ bây giờ đến trường cũng mất mấy phút đi bộ. Mà sắp đến giờ học rồi, vậy bạn leo lên xe đi. Mình chở bạn đến trường". {sexy_girl}
Nhị Gia bối rối, suy nghĩ 1 lúc và nói: "Nhưng như vậy có phiền cho bạn quá không, với mình thấy việc này có gì không ổn ?". {embarrassed}
Con bé Giang nói: "Không sao đâu, bạn cứ lên xe đi". {embarrassed}
Nhị Gia nghĩ thầm, dù sao nó nói cũng không sai. Sắp đến giờ học mà mình đi bộ thế này, thì khi đến trường cổng trường đóng thì đến giờ ra chơi bảo vệ mới mở cổng cho vào, nếu không mình cũng phải lên phòng giám thị viết kiểm điểm. {embarrassed}
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên