• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[ Truyện sáng tác ] Tuổi thơ của Ngụy Trung Hiền xamvn, Nhị Gia.

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
1 lúc sau, Thịnh mới nói: "Mày cứ kệ tin đồn đi, không sao đâu. Không ai biết tao với mày làm đâu, yên tâm". {ops}
Ngụy Trung Hiền nhìn Thịnh bằng 1 đôi mắt xa lạ, giống như đang nhìn 1 người lạ mình mới gặp lần đầu tiên trong đời. Chứ không phải Ngụy Trung Hiền đang nhìn thằng bạn thân học chung cấp 2. 1 lúc lâu sau, Ngụy Trung Hiền mới hỏi Thịnh: "Sao mày bình tĩnh vậy Thịnh, mày không sợ bị công an bắt sao ?". {ops}
Thịnh vẫn quay đầu lại, và 1 lúc sau trả lời: "Thằng đàn bà, sợ thì giải quyết được cái gì mày, sợ thì lúc bị bắt có được thả ra không ? Lúc tao lên kế hoạch đốt nhà bà ấy giữa năm lớp 10. Tao đã chuẩn bị tâm lý cả rồi. Với tao ở bên cạnh lúc mày đốt nhà bà ấy, tao thấy chẳng có xung quanh. Chẳng ai chứng kiến nên chẳng ai biết mà bắt bọn mình đâu, mày đừng lo sợ nữa Ngụy Trung Hiền". {ops}
Ngụy Trung Hiền kinh ngạc, thì ra Thịnh đã biết Ngụy Trung Hiền đang lo sợ vì chuyện đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm tối qua. Rồi Ngụy Trung Hiền hỏi thêm 1 câu nữa: "Sao mày biết tao sẽ tham gia với mày ?". {ops}
Thịnh trả lời: "Mấy lần nhìn mày bị bà giáo viên chủ nhiệm lớp mình hạch sách, chèn ép. Tao đã thấy thái độ của mày tràn ngập sự uất ức, không can tâm. Nhất là cái cách mày nhìn bà ấy tao đã biết mày rất ghét bà ấy". {ops}
Ngụy Trung Hiền không phủ nhận câu nói này của Thịnh, và Thịnh nói thêm 1 câu nữa làm Ngụy Trung Hiền giật mình. Thịnh nói: "Mà cho dù thằng gan thỏ đế như mày không tham gia, thì tao cũng sẽ đốt nhà bà ấy 1 mình". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đến lúc này, Ngụy Trung Hiền mới hiểu. Cho dù, Ngụy Trung Hiền tối qua có đến gặp Thịnh ở cuối thị trấn không. Thịnh cũng sẽ đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Ngụy Trung Hiền nghĩ: "Mình biết cái thằng này bốc đồng, thiếu suy nghĩ. Nhưng mình không nghĩ nó dám làm cái chuyện động trời này 1 mình". {ops}
Nhưng Ngụy Trung Hiền không ngờ rằng, sau này Ngụy Trung Hiền sẽ còn làm nhiều chuyện chấn động, vi phạm pháp luật nhiều hơn chuyện đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Mà không cần có sự giúp đỡ hay xúi giục của Thịnh. Đang suy nghĩ thì Thịnh nói: "Đến trường rồi, xuống xe đi mày. Mày còn ngồi đến bao giờ ?". {ops}
Nghe Thịnh nói, Ngụy Trung Hiền liền xuống xe và đi thẳng vào cổng trường. Lúc này chưa đến giờ vào học buổi sáng, nhưng cả trường gần như chấn động bàn tán về cái chuyện nhà bà giáo viên chủ nhiệm 10a1 bị người khác đốt. Ai cũng bàn tán xôn xao, không chỉ học sinh, giáo viên. Mà cả bà nhân viên vệ sinh với ông bảo vệ trường cũng bàn với nhau chuyện đấy, thấy được mức độ nghiêm trọng của vấn đề mình đã gây ra. Ngụy Trung Hiền chỉ có thể cúi mặt xuống mà đi, giống như sợ người khác biết mình chính là thủ phạm đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. {too_sad}
Ngụy Trung Hiền lúc này đầu cúi xuống mà đi, mặt xanh lại. Sự sợ hãi thể hiện ra nét mặt, người run như cầy sấy. Rồi có tiếng bàn tán của 1 đám nữ sinh làm Ngụy Trung Hiền chú ý. 1 đứa con gái nói: "Theo chúng mày ai đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm lớp 10a1 ?". {too_sad}
1 con có vẻ đanh đá nhất bọn liền nói: "Tao không biết là ai đốt nhà bà ấy, có thể do bà ấy quen đàn ông có gia đình nên bị đánh ghen. Mà cũng có khi là học sinh trường mình đốt nhà bà ấy cũng nên". {too_sad}
Nghe đến đây, Ngụy Trung Hiền càng cực điểm hoảng sợ. Đến mức cúi đầu xuống, mặt xanh lại, người run như cầy sấy. Mặc dù đã được Thịnh khuyên không nên sợ bởi chẳng ai thấy chúng nó đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Nhưng Ngụy Trung Hiền vẫn sợ. Có thể nói, từ khi Ngụy Trung Hiền chào đời đã nay. Chưa bao giờ Ngụy Trung Hiền sợ như bây giờ, bởi vì đây là lần đầu tiên Ngụy Trung Hiền làm chuyện phạm pháp nên sợ và có tâm lý ân hận cũng là dễ hiểu. {sad}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nhất là câu suy đoán của 1 đứa con gái tưởng là suy diễn nhưng lại gần với sự thật nhất. Càng làm Ngụy Trung Hiền không dám ngẩng lên nhìn ai, giống như sợ người khác phát hiện ra Ngụy Trung Hiền là thủ phạm đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Lúc này, 1 tiếng nói vang lên làm Ngụy Trung Hiền chú ý: "Không nên suy đoán lung tung bạn ạ, mất công lại oan uổng cho người khác". {ops}
Tiếng nói này vừa ấm áp vừa dịu dàng, lại có chút quen thuộc. Ngụy Trung Hiền ngẩng đầu nhìn lên, là con bé Giang. Vừa nhìn thấy con bé Giang, Ngụy Trung Hiền đã không còn cảm giác sợ hãi. Mà thay vào đấy là sự yên tâm và vài phần ấm áp. Con bé Giang đem lại cho Ngụy Trung Hiền cảm giác này, bởi vì nó là 1 trong 3 người phụ nữ đối xử tốt với Ngụy Trung Hiền mà không cần lợi ích đáp lại, 2 người còn lại là mẹ với em gái Ngụy Trung Hiền. Nhưng 2 người còn lại là người nhà, còn con bé Giang mới là người bạn khác giới thực tâm đối xử tốt với Ngụy Trung Hiền. Nên Ngụy Trung Hiền có cảm giác yên tâm, ấm áp và vài phần biết ơn với con bé Giang. {embarrassed}
Nên Ngụy Trung Hiền đã tiến lại gần con bé Giang và gọi: "Giang". {embarrassed}
Con bé Giang quay lại, khi thấy Ngụy Trung Hiền thì nói: "Ra là bạn sao ?". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền trả lời: "Uh, mình đây". {embarrassed}
Miệng trả lời, trong lòng Ngụy Trung Hiền nghĩ: "Không tao thì ai vào đây ?". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Con bé Giang lại nói tiếp: "Sao hôm nay mặt bạn xanh xao, mệt mỏi vậy ? Bạn có bị bệnh không ?". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền trả lời: "Không có gì đâu bạn, do tối qua mình thức khuya". {embarrassed}
Rồi con bé Giang lại nói tiếp: "Bạn biết tin gì chưa ? Bà giáo viên chủ nhiệm lớp bạn bị đốt nhà đấy, mình không biết ai đốt nhà bà ấy. Nhưng mình không biết tại sao trên đời lại có người vô văn hóa, côn đồ, lưu manh như vậy. Mình mong người đốt nhà bà ấy bị công an bắt được để chịu trách nhiệm trước pháp luật". {ops}
Ngụy Trung Hiền nghe xong nghĩ thầm: "Người đốt nhà bà ấy đang ở trước mặt mày đây". {embarrassed}
Tất nhiên những lời lẽ này, Ngụy Trung Hiền không thể nói cho con bé Giang biết. Ngụy Trung Hiền chỉ trả lời: "Chắc là người có thù oán với bà ấy đốt nhà bà ấy, chứ khi không ai đốt nhà bà ấy làm gì ?". {embarrassed}
Những lời này, mục đích tuy là bênh vực cho bọn đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm 10a1 nhưng cũng là bênh vực cho Ngụy Trung Hiền và Thịnh. Con bé Giang vô tâm, không nhìn ra được điều ấy mà trả lời: "Cho dù là có thù oán thật đi nữa, cũng không thể đi đốt nhà người không như vậy. Bởi vì đây là chuyện phạm pháp". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền cũng lười cùng con bé Giang tranh luận đúng sai. Mà Ngụy Trung Hiền chỉ nghĩ thầm: "Bà giáo viên chủ nhiệm lớp tao hơn 1 năm qua, đối xử với tao không bằng 1 con chó. Nếu mày mà ở trong hoàn cảnh của tao. Mày có khi cũng sẽ nghĩ cách trả thù bà ấy". {embarrassed}
Mặc dù vậy, bề ngoài Ngụy Trung Hiền chỉ trả lời: "Chắc bà Ngân gây thù chuốc oán với ai đấy nên bây giờ bị trả thù. Không có lửa sao có khói ? Mình vào lớp học đây". {embarrassed}
Nói xong, Ngụy Trung Hiền liền quay đi về lớp 10a1. Không thèm tranh luận với con bé Giang nữa, đi được 1 đoạn. Ngụy Trung Hiền cảm thấy ai đấy vỗ vai mình. Quay lại thì ra là Thịnh, Thịnh nói với Ngụy Trung Hiền: "Mày yên tâm, không biết biết mày là thủ phạm nên sẽ không ai bắt mày đâu. Mày chỉ cần tỏ ra bình thường để không ai nghi ngờ mày là được". {look_down}
Ngụy Trung Hiền cũng lười cùng Thịnh nói chuyện, nên đi vào lớp học. Do lúc này Ngụy Trung Hiền vừa lo lắng, sợ hãi, ân hận do tối qua vừa làm chuyện xấu xong. Với do tối qua Ngụy Trung Hiền thức khuya nên bây giờ cũng mệt nên Ngụy Trung Hiền hoàn toàn không quan tâm đến Thịnh. Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Nếu mà tao có bị công an bắt, thì mày cũng có được yên đâu. Bởi mày cũng tham gia đốt nhà bà ấy với tao mà". {embarrassed}
Nhưng sau đấy, Ngụy Trung Hiền mới nhớ ra. Nhà Thịnh giàu gấp mấy lần so với nhà Ngụy Trung Hiền, nếu công an mà có điều tra ra được Ngụy Trung Hiền là người đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Thì chắc chắn, Ngụy Trung Hiền sẽ bị bắt và bị đưa vào trường giáo dưỡng do lúc này Ngụy Trung Hiền chưa đủ 18 tuổi. Nhưng còn Thịnh, nhà nó cũng thuộc loại khá giả, bố mẹ nó chấp nhận để nó đối diện với công an, pháp luật, tòa án ? Nên chắc chắn Ngụy Trung Hiền sẽ vào trường giáo dưỡng còn Thịnh thì chưa chắc. {sad}
Ngụy Trung Hiền nghĩ vậy và Ngụy Trung Hiền cay đắng nhận ra. Tại Việt Nam, đồng tiền không phải là vạn năng và chưa chắc mua được tất cả. Nhưng đồng tiền có thể mua được pháp luật, miễn là bạn trả được 1 cái giá xứng đáng. {sad}
 

Ca Sĩ Chu Bin

Yếu sinh lý
Ngụy Trung Hiền cũng lười cùng con bé Giang tranh luận đúng sai. Mà Ngụy Trung Hiền chỉ nghĩ thầm: "Bà giáo viên chủ nhiệm lớp tao hơn 1 năm qua, đối xử với tao không bằng 1 con chó. Nếu mày mà ở trong hoàn cảnh của tao. Mày có khi cũng sẽ nghĩ cách trả thù bà ấy". {embarrassed}
Mặc dù vậy, bề ngoài Ngụy Trung Hiền chỉ trả lời: "Chắc bà Ngân gây thù chuốc oán với ai đấy nên bây giờ bị trả thù. Không có lửa sao có khói ? Mình vào lớp học đây". {embarrassed}
Nói xong, Ngụy Trung Hiền liền quay đi về lớp 10a1. Không thèm tranh luận với con bé Giang nữa, đi được 1 đoạn. Ngụy Trung Hiền cảm thấy ai đấy vỗ vai mình. Quay lại thì ra là Thịnh, Thịnh nói với Ngụy Trung Hiền: "Mày yên tâm, không biết biết mày là thủ phạm nên sẽ không ai bắt mày đâu. Mày chỉ cần tỏ ra bình thường để không ai nghi ngờ mày là được". {look_down}
Ngụy Trung Hiền cũng lười cùng Thịnh nói chuyện, nên đi vào lớp học. Do lúc này Ngụy Trung Hiền vừa lo lắng, sợ hãi, ân hận do tối qua vừa làm chuyện xấu xong. Với do tối qua Ngụy Trung Hiền thức khuya nên bây giờ cũng mệt nên Ngụy Trung Hiền hoàn toàn không quan tâm đến Thịnh. Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Nếu mà tao có bị công an bắt, thì mày cũng có được yên đâu. Bởi mày cũng tham gia đốt nhà bà ấy với tao mà". {embarrassed}
Nhưng sau đấy, Ngụy Trung Hiền mới nhớ ra. Nhà Thịnh giàu gấp mấy lần so với nhà Ngụy Trung Hiền, nếu công an mà có điều tra ra được Ngụy Trung Hiền là người đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Thì chắc chắn, Ngụy Trung Hiền sẽ bị bắt và bị đưa vào trường giáo dưỡng do lúc này Ngụy Trung Hiền chưa đủ 18 tuổi. Nhưng còn Thịnh, nhà nó cũng thuộc loại khá giả, bố mẹ nó chấp nhận để nó đối diện với công an, pháp luật, tòa án ? Nên chắc chắn Ngụy Trung Hiền sẽ vào trường giáo dưỡng còn Thịnh thì chưa chắc. {sad}
Ngụy Trung Hiền nghĩ vậy và Ngụy Trung Hiền cay đắng nhận ra. Tại Việt Nam, đồng tiền không phải là vạn năng và chưa chắc mua được tất cả. Nhưng đồng tiền có thể mua được pháp luật, miễn là bạn trả được 1 cái giá xứng đáng. {sad}
Chào bạn, tôi là bác sĩ óc, bạn hãy liên hệ để được mổ óc miễn phí
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Suy nghĩ được 1 lúc, Ngụy Trung Hiền sau đấy đi vào lớp học và ngồi vào chỗ ngồi của mình. {embarrassed}
Ngồi vào chỗ ngồi của mình, Ngụy Trung Hiền giả vờ úp mặt xuống bàn ngủ. Nhưng thực sự, Ngụy Trung Hiền vẫn bí mật nghe và nhìn những gì xảy ra xung quanh. Lớp học 10a1 của Ngụy Trung Hiền cũng đang đồn đại ầm lên, ai cũng thắc mắc ai là thủ phạm đã đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm lớp 10a1. {embarrassed}
Tất nhiên ngoại trừ 2 người là Ngụy Trung Hiền với Thịnh, giả vờ ngủ được 1 lát. Ngụy Trung Hiền ngẩng mặt lên nhìn xung quanh và nghĩ: "Tốt rồi, không 1 ai nghi ngờ mình. Thằng Thịnh nói đúng". {ops}
Nghĩ đến thằng Thịnh, Ngụy Trung Hiền liền quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi của Thịnh. Và Ngụy Trung Hiền ngạc nhiên, khi mặt nó ra vẻ thờ ơ với những lời đồn đại xung quanh nó. Giống như chuyện bà giáo viên chủ nhiệm lớp nó bị đốt nhà không phải chuyện của nó. Hay nó không phải 1 trong 2 thằng thủ phạm đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm lớp nó vậy. Điều này hoàn toàn trái ngược hẳn với Ngụy Trung Hiền, khi mà Ngụy Trung Hiền thì người run như cầy sấy, mặt xanh lại, sự sợ hãi thể hiện ra ngoài nét mặt. {ops}
Nhìn thằng Thịnh 1 lát, Ngụy Trung Hiền ngạc nhiên nghĩ thầm: "Sao thằng Thịnh có vẻ bình tĩnh như vậy, mình thì đang run sợ muốn chết mà nó lại có thể tỏ vẻ không quan tâm ? Bình thường nó là thằng bốc đồng mà". {ops}
Suy nghĩ 1 lát, Ngụy Trung Hiền nghĩ chắc thằng Thịnh thuộc loại nghé con không sợ hổ. Nên nó nghĩ ra chuyện đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm lớp nó và thực hiện luôn. Tất nhiên với sự tham gia của Ngụy Trung Hiền, mà hoàn toàn không quan tâm đến hậu quả sau này. Chính vì tính cách của thằng Thịnh bốc đồng và thiếu suy nghĩ, nên cho đến bây giờ nó vẫn không biết sợ là gì. Nhưng những điều này hoàn toàn đều là suy đoán của Ngụy Trung Hiền, do cũng chẳng có điều gì chắc chắn để chứng minh những suy nghĩ của Ngụy Trung Hiền là đúng. Mà bây giờ Ngụy Trung Hiền cũng không thể lại gần Thịnh hỏi xem những suy nghĩ của Ngụy Trung Hiền có đúng không, bởi bây giờ có quá nhiều người. Không thể hỏi Thịnh bây giờ được. {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nghĩ đến đây, Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Lát nữa ra về, mình sẽ hỏi nó xem có thật không ? ". {embarrassed}
Rồi Ngụy Trung Hiền quay mặt lên, không nhìn Thịnh nữa. Nhưng lúc này, Ngụy Trung Hiền nghĩ: "Nhưng nếu những gì mình nghĩ về Thịnh là thật thì sao, nếu thật thì mình không nghĩ Thịnh nó lại bốc đồng, thiếu suy nghĩ đến mức không biết sợ là gì như vậy ?". {ops}
Lúc này, Ngụy Trung Hiền thấy sợ. Nhưng mà là sợ Thịnh, 1 lần nữa. Ngụy Trung Hiền quay đầu lại nhìn Thịnh, chơi với Thịnh từ năm cấp 2 đến nay. Và thằng Thịnh là 1 trong 2 người bạn thân thiết nhất của Ngụy Trung Hiền, Ngụy Trung Hiền tưởng đã hiểu rõ Thịnh lắm rồi. Nhưng bây giờ nghĩ lại sự việc xảy ra tối qua, Ngụy Trung Hiền mới nhận ra. Ngụy Trung Hiền vẫn chưa hiểu hết về con người Thịnh. Và lúc này Ngụy Trung Hiền mới hiểu có những việc Thịnh nó chưa chắc đã kể với Ngụy Trung Hiền và con bé Giang. {ops}
Lúc này, Ngụy Trung Hiền đang nhìn Thịnh với ánh mắt như nhìn 1 người xa lạ. Mà Ngụy Trung Hiền mới gặp lần đầu tiên, đang mãi quan sát Thịnh. Thì bất ngờ, Thịnh quay lại nhìn Ngụy Trung Hiền. Khoảnhkhắc mắt 2 đứa chạm nhau, Ngụy Trung Hiền liền quay đi, không dám nhìn vào mắt Thịnh nữa. Giống như sợ Thịnh sẽ nhìn ra những suy nghĩ trong lòng của Ngụy Trung Hiền vậy. {ops}
Lúc này, Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Thằng Thịnh tốt xấu gì cũng là 1 trong 2 người bạn thân của mình, chuyện xảy ra tối qua. Mình sẽ bao che cho nó, và sau này mình sẽ khuyên bảo nó. Để nó không làm những chuyện bốc đồng, thiếu suy nghĩ như chuyện đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm tối qua nữa". {ops}
Nhưng sau đấy, Ngụy Trung Hiền mới biết mình nghĩ sai. Bởi vì Ngụy Trung Hiền cũng tham gia đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm với Thịnh, và là người trực tiếp đốt nhà. Thịnh chỉ đi theo, nếu thằng Thịnh bị công an bắt thì Ngụy Trung Hiền chắc chắn cũng không tránh khỏi liên quan. Và còn 1 chuyện nữa, hôm nay bà giáo viên chủ nhiệm sẽ lên lớp. Ngụy Trung Hiền lúc này nghĩ: "Biết đâu lát nữa bà giáo viên chủ nhiệm lớp mình dẫn công an lên bắt mình, thì mình phải làm sao ?". {surrender}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Do cũng sắp nghỉ hè, nên học sinh trường Ngụy Trung Hiền chỉ học nữa buổi rồi về. Và bà giáo viên chủ nhiệm lớp sẽ xuất hiện vào cuối tiết học hôm nay, Ngụy Trung Hiền lo lắng cho đến giờ ra chơi buổi sáng. Đến giờ ra chơi buổi sáng, Ngụy Trung Hiền tìm đến bàn Thịnh nói chuyện: "Hay là tao với mày đi trốn đi Thịnh ?". {ops}
Thịnh nhìn Ngụy Trung Hiền từ đầu đến chân như nhìn 1 thằng ngu và nói: "Sao tao với mày phải bỏ trốn ? ". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền nói: "Tao sợ tao với mày bị công an bắt quá". {too_sad}
Thịnh trả lời: "Thằng ngu này, nếu bây giờ tao với mày bỏ trốn. Thì cả trường sẽ biết tao với mày đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm. Mày nghe tao, cứ ra vẻ bình thường. Không ai biết tao với mày đốt nhà bà ấy đâu". {ops}
Nói xong, Thịnh quay đi. Để lại Ngụy Trung Hiền đứng nhìn theo Thịnh với vẻ kinh ngạc. Bởi bình thường, Ngụy Trung Hiền tự nhận bản thân khôn ngoan hơn bạn bè đồng trang lứa, nhưng sao trong chuyện này Thịnh lại ứng xử khôn khéo hơn Ngụy Trung Hiền ? Suy nghĩ 1 lúc, Ngụy Trung Hiền quyết định làm theo lời Thịnh. Tiếp tục đi học như bình thường, nhưng Ngụy Trung Hiền vẫn lo lắng. {too_sad}
Rồi những giờ học nhàm chán trôi qua, vẫn như những ngày bình thường khác. Thầy cô giảng bài mà Ngụy Trung Hiền nghe tai này lọt tai kia. Lúc này, trong đầu Ngụy Trung Hiền tưởng tượng ra bao nhiêu chuyện không hay. Như bà giáo viên chủ nhiệm lớp 10a1 dẫn công an đến bắt Ngụy Trung Hiền và Thịnh. Cuối cùng cũng đến tiết học cuối cùng của ngày hôm nay, khi bà giáo viên chủ nhiệm lớp 10a1 bước vào. Lớp trưởng hô to: "Cả lớp, đứng". {too_sad}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền cũng đứng lên chào giáo viên giống như những bạn học cùng lớp khác, nhưng Ngụy Trung Hiền không dám ngẩng mặt lên nhìn giáo viên. Giống như sợ chỉ cần Ngụy Trung Hiền ngẩng mặt lên nhìn giáo viên thì bà giáo viên chủ nhiệm sẽ nhận ra chính Ngụy Trung Hiền là người đốt nhà bà ấy và bà ấy sẽ báo công an bắt Ngụy Trung Hiền. Ngụy Trung Hiền chỉ cúi đầu nhìn xuống đất không dám nhìn bà giáo viên chủ nhiệm và chờ đợi số phận của mình. Ngụy Trung Hiền lúc này đang tưởng tượng đến cảnh Ngụy Trung Hiền đối diện với pháp luật, tòa án, công an, còn bản thân và Thịnh đứng dưới vành móng ngựa. Dưới nữa là mẹ, em gái Ngụy Trung Hiền, bà giáo viên chủ nhiệm lớp Ngụy Trung Hiền và 1 số họ hàng bên ngoại khác đến tiễn đưa Ngụy Trung Hiền đến đối diện với bản án nghiêm khắc của pháp luật. Ngụy Trung Hiền biết sẽ chẳng có 1 người họ hàng bên nội nào đến tham dự phiên tòa kết án Ngụy Trung Hiền và Thịnh. Do lâu nay, họ khinh thường, xa lánh 3 mẹ con Ngụy Trung Hiền vì nghĩ mẹ Ngụy Trung Hiền lấy bố Ngụy Trung Hiền vì tiền. {too_sad}
Nhưng thật bất ngờ, Ngụy Trung Hiền chỉ nghe bà giáo viên chủ nhiệm nói: "Cả lớp, ngồi". {ops}
Ngụy Trung Hiền tưởng bản thân nghe nhầm nên lúc ngồi xuống, thì nhìn những bạn học xung quanh. Thấy ai cũng ngồi, nên Ngụy Trung Hiền nhìn lên bà giáo viên chủ nhiệm. Thấy mặc dù mặt bà ấy cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng đôi mắt không giấu được vẻ kinh hoàng, buồn ngủ và mệt mỏi. Có vẻ tối qua bà giáo viên chủ nhiệm cũng giống Ngụy Trung Hiền, cũng có 1 đêm mất ngủ. Bí mật quan sát bà giáo viên chủ nhiệm lớp 1 lúc, thì bất ngờ bà ấy quay qua nhìn Ngụy Trung Hiền. Khiến Ngụy Trung Hiền sợ không dám ngẩng mặt lên. Và Ngụy Trung Hiền đợi chờ bà ấy vạch mặt mình trước cả lớp vì tội tối qua đốt nhà bà ấy. Nhưng mãi 1 lúc lâu sau, không thấy gì. Chỉ thấy bà ấy nói: "Cả lớp mở sách ra, trang 109". {ops}
Lại 1 lần nữa, Ngụy Trung Hiền ngạc nhiên ngẩng mặt lên nhìn bà ấy. Chỉ thấy bà ấy giảng bài, vừa bí mật quan sát bà giáo viên chủ nhiệm lớp. Ngụy Trung Hiền vừa nhìn xung quanh lớp, lúc này Ngụy Trung Hiền mới phát hiện ra mặc dù đại đa số bạn học đều nghiêm túc nghe giảng bài. Nhưng có 1 số đang bàn luận chuyện bà giáo viên chủ nhiệm tối qua bị đốt nhà. Và thỉnh thoảng những đứa đấy nhìn bà giáo viên chủ nhiệm bằng ánh mắt châm biếm và khiêu khích và hả hê. Những đứa này có đứa giống Ngụy Trung Hiền, bị bà giáo viên chủ nhiệm chèn ép, hạch sách trong suốt hơn 1 năm qua. Nhưng cũng có những đứa xấu bụng, không có mâu thuẫn gì với bà giáo viên chủ nhiệm. Mà chỉ đơn giản là vui mừng trước tai họa của người khác. {look_down}
Ngụy Trung Hiền quan sát bà giáo viên chủ nhiệm và cả lớp và nghĩ thầm: "Hóa ra thằng Thịnh nói đúng, không ai nghi ngờ mình và nó là thủ phạm chuyện tối qua". {feel_good}
Nghĩ đến đây, Ngụy Trung Hiền quay sang nhìn Thịnh. Thấy nó mặc dù khuôn mặt tỏ ra nghiêm túc nghe giảng, không nhìn tới nhìn lui như Ngụy Trung Hiền. Nhưng miệng thỉnh thoảng nở nụ cười châm biếm và khinh thường. Ngụy Trung Hiền quan sát nó 1 lúc rồi nghĩ thầm: "Thằng Thịnh đúng là nghé con không sợ hổ, nó gây ra họa lớn giống tối qua mà lại không tỏ ra sợ hãi hay ân hận gì. Nếu tối qua mình không đi theo nó, chắc nó cũng đi đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm 1 mình". {surrender}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nghĩ đến đây, Ngụy Trung Hiền thấy sợ. Ngụy Trung Hiền sợ Thịnh, thằng bạn duy nhất của mình vì tính cách bốc đồng, liều lĩnh của nó. Nhưng lý do quan trọng nhất, bây giờ Ngụy Trung Hiền mới hiểu ra Ngụy Trung Hiền vẫn chưa hiểu hết về Thịnh như lâu nay Ngụy Trung Hiền tưởng. Ngụy Trung Hiền tưởng Ngụy Trung Hiền đã hiểu rõ lắm 1 trong 2 người bạn thân thiết duy nhất này, nhưng hóa ra Ngụy Trung Hiền đã lầm. {ops}
Những giờ học buồn chán cứ thế qua đi, cuối cùng tiếng trống trường báo hiệu hết giờ học đã vang lên. Trước khi tiếng trống trường vang lên, Ngụy Trung Hiền thiếu sức sống, buồn chán, mệt mỏi. Sau khi tiếng trống trường vang lên, không biết nguồn sức mạnh từ đâu xuất hiện đã khiến Ngụy Trung Hiền tươi tỉnh hẳn lên. Ngụy Trung Hiền nhanh nhanh chóng chóng thu dọn sách vở, dụng cụ học tập vào cặp. Sau khi thu dọn sách vở, dụng cụ học tập vào cặp. Ngụy Trung Hiền nhanh chóng chạy ra cửa, bất ngờ có 1 ai gọi Ngụy Trung Hiền từ sau lưng: "Ngụy Trung Hiền". {ops}
Ngụy Trung Hiền giật mình quay lại, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng và sợ hãi đến mức xanh lại. Ngụy Trung Hiền tưởng rằng bà giáo viên chủ nhiệm đã nhận ra Ngụy Trung Hiền và Thịnh là người đốt nhà bà ấy. Nhưng hóa ra là Thịnh, Thịnh nói: "Mày thấy tao đoán đúng chưa, không ai nghi ngờ tao với mày đốt nhà bà Ngân ?". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền gật đầu, và nói: "Đúng, tao không nghĩ mày có thể bình tĩnh như vậy. Sao mày bình tĩnh được hay vậy ?". {ops}
Thịnh nói chuyện ra vẻ vênh váo: "Có gì mà bình tĩnh hay không, ở cái đất nước Việt Nam này xảy ra bao nhiêu vụ án mà có bắt được thủ phạm đâu ? Mày nên nhớ ở Việt Nam, Công Lý chỉ là 1 diễn viên hài". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền nghe vậy cũng không phủ nhận, và qua câu này đã xác nhận điều Ngụy Trung Hiền nghĩ là đúng. Thằng Thịnh nó làm ra chuyện giống như tối qua, nhưng nó không sợ hãi hay ân hận. Lại có vẻ còn rất tự hào vì chuyện nó làm tối qua nữa, nó thuộc loại nghé con không sợ hổ. Làm chuyện gì cũng không quan tâm hậu quả sau này. Ngụy Trung Hiền và Thịnh nói chuyện với nhau mấy câu nữa thì ra bãi giữ xe, và như mọi lần Thịnh chở Ngụy Trung Hiền đi học về. Trên suốt cả quãng đường về nhà, 2 đứa không ai nói với nhau câu nào. Lúc đến cửa nhà Ngụy Trung Hiền, Ngụy Trung Hiền xuống xe đi vào nhà. Thì Thịnh lại gọi: "Ngụy Trung Hiền". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền quay lại, thì thằng Thịnh nói tiếp: "Chuyện tối qua, mày không nên kể với ai. Kể cả với con bé Giang, chuyện tối qua chỉ có tao với mày biết, không có người thứ 3". {ops}
Ngụy Trung Hiền không thèm trả lời lại Thịnh, trong lòng Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Chuyện đấy tao biết rồi, không cần mày nhắc đi nhắc lại mãi như vậy. Tao có bị ngu đâu mà không biết, kể ra để tao với mày vào trại giáo dưỡng sao ?". {ops}
Nhưng sau đấy, Ngụy Trung Hiền đi vào nhà rồi mới hiểu lý do vì sao mà Thịnh cứ dặn đi dặn lại việc không nên kể chuyện này cho con bé Giang. Do thằng Thịnh biết thằng Thịnh và con bé Giang là 2 người bạn duy nhất của Ngụy Trung Hiền, Thịnh sợ sẽ có 1 ngày Ngụy Trung Hiền kể Ngụy Trung Hiền và Thịnh từng đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm cho con bé Giang nghe. Con bé Giang sẽ đi tố cáo với công an chuyện chúng nó đốt nhà, lúc đấy Ngụy Trung Hiền và Thịnh sẽ bị công an bắt. Nhưng Thịnh đã đánh giá thấp con bé Giang. Con bé Giang là 1 trong 3 người đàn bà đối xử tốt với Ngụy Trung Hiền, bên cạnh mẹ và em gái Ngụy Trung Hiền. Mà có khi nó còn đối xử tốt với Ngụy Trung Hiền hơn em gái Ngụy Trung Hiền nữa. {embarrassed}
Nếu Ngụy Trung Hiền có kể chuyện chúng nó từng đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm cho con bé Giang nghe, nó chắc chắn sẽ không tố cáo cho công an biết. Đi vào nhà rồi, Ngụy Trung Hiền tính đi lên lầu trên để ngủ 1 giấc thì bất ngờ sau lưng có tiếng gọi: "Ngụy Trung Hiền". {ops}
Sau khi đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm xong, Ngụy Trung Hiền rất sợ và ghét ai gọi Ngụy Trung Hiền từ đằng sau lưng. Do Ngụy Trung Hiền mới làm chuyện xấu xong, đây không biết là lần thứ bao nhiêu có người gọi Ngụy Trung Hiền từ phía sau, lần này cũng không ngoại lệ. Ngụy Trung Hiền lại giật mình, nhưng Ngụy Trung Hiền vẫn ra vẻ bình thường quay lại. Ra là mẹ, Ngụy Trung Hiền ra vẻ bình tĩnh trả lời: "Sao vậy mẹ ?". {sweat}
Mẹ Ngụy Trung Hiền hỏi: "Mẹ nghe nói, cô giáo chủ nhiệm lớp con mới bị đốt nhà phải không ?". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền trả lời: "Phải mẹ". {embarrassed}
Mẹ Ngụy Trung Hiền lại hỏi tiếp: "Vậy đã bắt được ai đốt nhà chưa con ?". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền trả lời: "Chưa mẹ". {embarrassed}
Mẹ Ngụy Trung Hiền lại nói: "Không biết ai đốt nhà cô giáo chủ nhiệm lớp con, thời buổi này còn hành xử côn đồ đốt nhà người khác. Không xem luật pháp Việt Nam ra gì". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền nghe mẹ nói vậy, Ngụy Trung Hiền liền nói: "Có thể ai đấy có thù oán với giáo viên chủ nhiệm lớp con nên mới đốt nhà cô ấy". {embarrassed}
Những lời này là bênh vực cho bọn đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm lớp Ngụy Trung Hiền, nhưng thực sự là cũng để bênh vực cho Ngụy Trung Hiền và Thịnh. Mẹ Ngụy Trung Hiền nghe vậy liền trả lời: "Cho dù là lý do gì thì cũng không nên đốt nhà người khác. Mẹ mong chúng nó sẽ bị công an bắt để chịu trách nhiệm trước pháp luật". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền nghe mẹ nói vậy, cũng lười tranh luận với mẹ. Nên nghe xong cũng mệt mỏi quay lưng đi, chỉ có điều mẹ Ngụy Trung Hiền không thể ngờ người mà bà muốn bị công an bắt. Đang đứng ngay trước mặt bà và lại là con trai của bà. Ngụy Trung Hiền đi thẳng 1 mạch lên cầu thang dẫn lên lầu trên. Sau khi đã vào phòng ngủ, Ngụy Trung Hiền đóng cửa lại. Và ngồi xương bàn học và nghĩ thầm: "Vậy là xong, không ai nghi ngờ mình với thằng Thịnh là thủ phạm. Tất cả đã kết thúc". {embarrassed}
Không, tất cả vẫn chưa phải là kết thúc. Mà đây mới chỉ là mở đầu, mở đầu cho những năm tháng phạm pháp, những việc làm trái pháp luật, và những ngày tháng chìm đắm trong đau khổ và thù hận của Ngụy Trung Hiền sau này. Và có 1 số chuyện trong đấy, không cần đến sự giúp đỡ của Thịnh hay của những người khác. Nhưng tất cả không phải hoàn toàn là lỗi của Ngụy Trung Hiền, mà là do cái xã hội và những con người trong cái xã hội khốn nạn, độc ác này đã xô đẩy, đánh đập, chửi rủa, và khinh thường, xa lánh Ngụy Trung Hiền nên Ngụy Trung Hiền mới phản kháng lại. Những ngày tháng đấy chỉ kết thúc cho đến ngày Ngụy Trung Hiền sang thế giới bên kia, nhưng đấy là chuyện của nhiều năm sau này rồi. Quay trở lại với câu chuyện chính, thì Ngụy Trung Hiền chờ cho đến khi trời tối vẫn không thấy có gì xảy ra. Mấy ngày sau, Ngụy Trung Hiền đi học cũng vậy, cũng không có gì bất thường xảy ra. Chỉ là thỉnh thoảng có công an trên xã xuống điều tra, đi khắp nơi quan sát và lấy lời khai nhưng cũng chẳng có kết quả gì. Nên sau 1 tuần điều tra, công an xã cũng mệt mỏi mà cho vụ việc đi vào quên lãng. Như vậy là chuyện Ngụy Trung Hiền và Thịnh đốt nhà bà giáo viên chủ nhiệm trên đời này cũng chỉ có Ngụy Trung Hiền và Thịnh biết, không có người thứ 3. {ops}
Lúc này 3 tháng nghỉ hè cũng đã đến, còn bà giáo viên chủ nhiệm của Ngụy Trung Hiền vì không chịu được những lời bàn tán của đám học sinh trong trường và của những bà già rảnh rỗi không có gì làm nên xuống ngày đặt điều, nói xấu người khác hay đem nỗi bất hạnh của người khác ra nói cho sướng cái miệng của mình nên năm sau. Bà giáo viên chủ nhiệm đã chuyển sang sống và đi dạy học ở 1 trường cấp 3 ở huyện bên. {embarrassed}
Và qua năm sau, lãnh đạo thành phố Phú Yên cũng thấy mấy con chó mèo lang thang rất mất mỹ quan đô thị và gây nguy hiểm cho tính mạng của người dân. Nên lãnh đạo thành phố Phú Yên đã cử 1 đội trật tự đô thị xuống bắt hết chó mèo vô chủ cho vào trại nuôi chó mèo của những người có lòng tốt lập ra hay cho vào lò mổ. Nên sang năm lớp 11, người dân ở thị trấn nhỏ ở tỉnh Phú Yên quê Ngụy Trung Hiền sống và những khu vực xung quanh không còn sợ đi 1 mình hay đi vào buổi tối bị chó mèo vô chủ cắn chết hay làm bị thương, nguy hiểm đến tính mạng nữa. Người dân ở thị trấn nhỏ tỉnh Phú Yên quê Ngụy Trung Hiền và những khu vực xung quanh có thể thoải mái đi lại 1 mình vào ban đêm. {embarrassed}
 
Bên trên